Pages


TIẾU LÂM- VUI CƯỜI

TIẾU LÂM- VUI CƯỜI





VIẾT TRÊU ĐÙA BẠN BÈ



     1. Chuyện các cô công nhân đi cửa hàng:
Hai nàng công nhân tranh thủ ngày nghỉ đi ra ngoại ô mua hàng. Thường thì mấy tháng đầu mới qua, tiếng Nga được học chỉ đủ để "Đa" với "Nhét" (Vâng...Không...)nên đi cửa hàng thấy nhiều thứ muốn mua mà không biết nói thế nào để mua, đành phải múa tay thay miệng mô tả loại hàng cần mua.
Hôm ấy, hai nàng vào một cửa hàng bán đồ gia dụng ở ngoại ô, người đàn ông Nga tầm tuổi trung niên đứng bán hàng. Hai nàng phát hiện ra thứ hàng thông dụng, đóng thùng về VN rất có giá nên muốn mua mấy cái nhưng không biết nói thế nào. Một nàng bảo:
    - Ê, Tư(Này, Anh ơi...)rồi đưa tay chỉ. Cửa hàng ở vùng ngoại ô hàng hoá để lẫn vào nhau lung tung nên người bán hàng không biết hai cô gái Việt cần mua thứ gì.
Người đàn ông thoáng hiểu, liền cầm thứ này đến thứ khác đưa cho cô nhưng hai cô đều lắc đầu "nhét...nhét".
Một cô nhìn người đàn ông rồi đưa cánh tay lên vuốt vuốt ra hiệu ý nói: mình nó tròn tròn, dài dài như thế này này...Người đàn ông ngượng đỏ mặt vì đây là cử chỉ tục tĩu của cánh đàn ông Nga mô tả cái "ấy"...
    Thấy người bán hàng vẫn chưa hiểu, một nàng đưa hai cánh tay ra hiệu dập lên dập xuống. Người đàn ông gãi tai, mặt đỏ dừ...vì động tác này liên tưởng việc lên giường...
    Cô khác nhanh ý mô tả tiếp: sau khi dập dập cánh tay thì nó to dần lên nhưng không biết nói thế nào để người bán hàng hiểu nên cô chỉ vào bụng mình làm cử chỉ dập xong thì cái bụng to dần lên.
    Người đàn ông cười nhưng vẫn không hiểu đành mở cửa quầy bảo hai cô bước vào thích mua gì thì chọn lấy.
Chỉ chờ có thế, hai cô mừng rỡ lao lại chỗ có để mấy chiếc bơm xe đạp, xe máy nằm lẫn trong mấy thứ hàng khác.
    Người đàn ông hiểu ra và cười khoái chí vì đã trót suy diễn lung tung.
 

   
    2. Trêu anh Tạ Phương:
   Bác PT lên chụp cảnh núi đá Đồng Văn, đá và đá rất đơn điệu, tình cờ có cô gái H'mông đứng chơi gần đấy nên bác bảo cô gái ngồi- đứng chụp mấy kiểu cho các bức ảnh thêm sinh động, cô gái cũng rất vui sướng vì bọn con gái bản mãi làm nương chẳng đứa nào được chụp ảnh bao giờ. Xong việc bác mở túi xách mời cô gái một lon coca, cô gái không biết nước gì, thầy bật lon hướng dẫn cô ngữa cổ uống ngon lành, lại còn thèm thuồng muốn xin thêm lon khác. Tối về nhà trưởng bản nghỉ lại, bác rất vui vì cô gái được bác chụp ảnh hồi chiều chính là cục cưng đang độ tuổi kén chồng của trưởng bản. Cơm nước xong trưởng bản lầm lì gọi con gái:

   - Xeo Mạy, lên đây...Mày nói rõ ra, chuyện hồi chiều thế nào?

   Xeo Mạy lí nhí:

   - Dạ, cái người kinh hắn bảo tao ngồi, nằm lên tảng đá, hắn chìa cái khúc đen đen dài dài vào người tao, sau đó cái hắn cho tao uống "nước sướng", tao chưa biết uống, hắn bảo tao ngữa ra rồi hắn cứ đổ vào...đổ vào...thích ơi là thích...bây giờ tao vẫn còn thèm lắm...

   - Trưởng bản đập bàn: Thô...ô...i...Tao hiểu rồi.... 



    3. Trêu anh Bùi Công Sinh:
    Bác S. Đè- Nẽng có thằng con đẹp trai cao to như bác nhưng gần 30 rồi mà chẳng thấy nó có bạn gái bạn gú gì, bác lo lắm mới khích nó: Hồi bằng tuổi mày tao đã qua tay cả tây cả ta hơn chục cô rồi, sao mày chẳng có đứa nào? Thằng con bĩu môi: Con chỉ cần huých sáo một phát là bọn con gái kéo đến chật nhà ấy chứ, bố làm sao bằng con được.

   - Bốc phét, bố cá với mày đi ra kia xem bọn con gái nó yêu tao hay yêu mày.

Hai bố con ra công viên Bạch Đằng nơi các cô gái đẹp thường tụ tập. Thoáng thấy một cô rất xinh đạp xe đạp lướt qua, trước giỏ xe để mấy chùm hoa phượng. Bác bảo con trai: Mày thử đi.

Thằng con: Em ơi...! Em có yêu anh khô..ô...ng...?

Gặp phải cô gái không quen biết lại chua ngoa, cô ngoái lại:

   - Yêu...yêu...cái thằng bố mày í...

Bác S. đắc thắng: Mày thấy chưa con? Mày làm sao mà qua mặt tao được.



   4. Trêu anh Tạ Phương:
   Trong một chuyến đi thực tế ở Hà Giang, vì quý mến con người tài giỏi đẹp trai đã giúp người H'mông nhiều việc, tộc trưởng tặng thầy một viên đá quý gia truyền và dặn: Đá này là bùa yêu, thầy thích ai cứ mang viên đá này trong người đến ngồi gần họ khi chỉ có hai người và đọc thầm câu thần chú thế này: "blo..bla..blo...bla...", đọc xong người ấy sẽ theo thầy về nhà và làm vợ thầy. Hãy thận trọng vì bùa thiêng lắm, đọc rồi là không rút lại được.

   Vừa may, thầy đang yêu một cô gái đẹp như hoa hậu, con quan to nhưng chỉ là tình yêu đơn phương tuyệt vọng, nhà họ muốn chàng rễ môn đăng hộ đối, có biệt thự, xe hơi mà thầy thì chưa có. Tối đó thầy mang theo viên đá nhỏ đến nhà, cô người yêu tiếp thầy trong phòng khách sang trọng chỉ có hai người. Cơ hội đến, thầy bắt đầu mân mê viên đá nhỏ giấu trong túi quần: Blo..bla..blo...bla...Bỗng chuông cửa reo, nàng xin phép thầy đứng dậy ra mở cổng và đứng tán gẫu với bạn gái, đúng lúc bà osin già mang cốc nước mát cho thầy và đứng hầu ngay sau lưng. Từ phút đó trở đi thầy đi đâu ngồi đâu cũng có bà osin bên cạnh không làm sao mà dứt ra được. Sau này nghe nói thầy mang trả hòn đá cho tộc trưởng H'mông rồi sang Nga- la- tư học hành nghiên cứu thành tài, lúc đó bà osin mới quên và buông tha cho thầy và thầy mới lấy được vợ.

   Về già thầy lại muốn có viên đá thần nên thi thoảng thầy lại lên với bản H'mông hoặc chổ nào có đá là thầy lại tìm đến, không biết có tìm được không...    

  

   5. Cái lý của người dân tộc:
   Xe Uoat qua bản vô tình chẹt chết con gà, chuyện bình thường nên lái xe chạy tiếp. Khoảng 15 phút sau có hai gã trai Vân kiều không kịp mặc áo phóng xe Minxko tay cầm con gà đuổi theo chặn xe lại. Lái xe hơi hoảng.

   - Cán bộ làm chết con gà của bản phải đền. Nó là con gà mái, nó đi với gà đực nó sẽ đẻ ra 10 con mái khác, 10 con mái sẽ đẻ ra nhiều gà nữa nhưng bản bắt mày đền 10 con thôi. 

   Ngạc nhiên một chút nhưng lái xe nhanh ý: Đường này của xe chạy, không phải đường gà đi, gà mày lao vào làm móp xe, thủng bạt của nhà nước, tiền sửa móp xe ngang một con bò, bây giờ đến công an để đền, tao đền 10 con gà, mày đền tao con bò.

   Hai thằng bàn nhau rồi nổ máy xách gà về còn ngăm lái xe: Lần sau xe mày lên tao chặt cẳng(lốp) xe. Tao nhớ biển số xe mày rồi, 1516 nghe chưa.

   Biển số xe là 7576. Hóa ra khi học số, thầy giáo miền núi dạy số 7 phải có gạch ngang để phân biệt số 1 và số 7. 




   6. Trêu anh Tạ Phương:
   Một lần đi chụp đá một tỉnh miền núi, giữa rừng bác T tình cờ gặp mấy cô gái bản đang tắm tiên. Con gái Thái vừa trắng vừa lạ nên một mình bác nấp kín tò mò ngắm thỏa thích. Hứng chí bác còn đưa máy ảnh quay thật tỷ mỉ. Đang say mê tác nghiệp thì bổng một họng súng kíp gí vào người bắt bác giải về công an bản.

   - Cái hắn người kinh coi hết của vợ tao, tao muốn công an phạt bồi thường cho tao một con lợn to.

   - Tao không nhìn thấy gì đâu- bác T chối đây đẩy và chìa máy ảnh ra- Đây, cái mày công an xem có gì không? Bác bấm bấm rồi đưa máy cho công an bản. Công an bản không biết máy ảnh là gì nhưng cũng dòm vào chỉ thấy toàn đá là đá.

   Được thể bác rút cặp kính cận 7 diop đang đeo đưa cho công an bản, hắn đeo thử thấy lóa lòa cả trời đất không nhìn thấy gì. - Đây, mày xem, thằng kinh nó đeo cái này rồi, nó không nhìn thấy vợ mày, mày đổ oan cho nó, mày phải đền lợn cho nó.   

   Vậy là bác T được cả. Ra đến đầu bản bác vứt lợn rồi co giò chạy biến... 
  

   7. Vàng hoe săn cá sấu:
   Có một nàng rất thích đôi giày bằng da cá sấu màu đỏ, ông chủ hiệu giày may giày giả da cá sấu nhưng đòi bán giá da thật, đắt quá và nhất định không bớt một xu nên nàng không mua được dù rất thích đôi giày da cá sấu màu đỏ. Cáu tiết nàng tuyên bố:

   - Đã thế tôi sẽ tự đi săn cá sấu.

   Chủ hiệu giày cười nói:

    - Đi đi, tôi cũng hy vọng cô sẽ bắt được vài con và có được nhiều giày đẹp!

   Hôm sau, ông chủ hiệu giày lái xe ngang qua đầm lầy. Một con cá sấu bò đến, nàng giương súng bắn chết nó, ngắm nghía nó một lúc rồi lại quăng về đầm lầy.

   Chủ hiệu giày nhìn ra xa và thấy có rất nhiều xác cá xấu đã bị quăng đi, ông vô cùng ngạc nhiên.

   Rồi ông ta nghe thấy nàng lẩm bẩm: "Chán thật, con này cũng không đi giày đỏ".





   8. Trêu Bùi Công Sinh:
   Sáng sớm gặp Bác Sinh một mình đi dạo dọc bãi biển Mỹ Khê với vẻ mặt thẫn thờ.
- Bác Sinh, sao trông bác buồn thế?
- Đêm qua, trong mơ tớ thấy mình tắm biển nô đùa với một cô tuyệt đẹp trong đám thi hoa hậu ở Đà Nẵng, hấp dẫn lắm và cô ấy nhận lời yêu mình.
- Thế thì phải vui sướng chứ lại!
- Khốn nạn thay, mụ vợ tớ gác đùi sang nên tớ giật mình thức dậy, không kịp ghi số điện thoại…



   9. Thời bao cấp, Lý toét ra Hà Nội học, đi xe đạp chưa quen đường bị CSGT phạt. Tình cờ chứng kiến một ông nhà thơ cũng vi phạm, đưa cuốn thơ "Biển Thức" được cảnh sát giao thông tha bổng nên học theo.  

   Về nhà Lý toét lấy cuốn Truyện Kiều đã rách bìa, mua một cuốn "Nàng Thơ" mới in gỡ bìa dán vào mang theo bên mình phòng thân.

   Bữa sau cũng đi qua bốt ngã tư đó, vì vội giờ học nên Lý toét lại bị phạt, Lý toét học theo nhà thơ hôm nọ năn nĩ:

- Chú tha cho tui, tui là nhà thơ...

- Nhà thơ cũng phạt tuốt...nhưng thơ gì? bác có in cuốn nào không?

- Có...có chứ...in...in rất nhiều là đằng khác- Rồi mở túi lấy cuốn "Nàng Thơ" trình cho CS. Chú CS mang cuốn "Nàng Thơ" chạy vào bốt trình xếp. Xếp giở sách đọc qua mấy dòng thốt lên: - Sao quen thế này nhỉ? Này: "Trăm năm trong cõi người ta...". Úi giời ơi! Cậu chưa học chứ cái này tôi đã học rồi, ông này giỏi lắm, giỏi nhất quả đất đấy...".

Họ nói gì đó với nhau rồi cả tốp CS chạy ra ôm chầm lấy Lý toét: Em kính chào bác nhà văn, nhà thơ, nhạc sỹ Xuân Du...Cho bọn em xin lỗi, mời bác vào cơ quan xơi nước ạ.

   Lý toét lấy lại "Nàng Thơ", từ chối rồi gò lưng đạp xe đi. Thoát! 





   10. Phiên dịch:
   Một nàng hướng dẫn viên xinh đẹp dẫn một ông khách Mỹ đi tham quan thành phố Sài Gòn. Đi ngang qua nhà thờ Đức Bà, khách hỏi: "Chỗ này là gì vậy cô?".
Nàng toát mồ hôi vì không biết Nhà thờ Đức Bà tiếng Anh nói là gì. Nàng trả lời đại là:
- "Jesu die here".
Nghe xong ông khách choáng váng. Lát sau đi ngang Bảo tàng Chứng tích chiến tranh, ông khách lại hỏi:
- "Chỗ này là gì mà sao đông người vậy?".
Nàng đáp:
- "America (chỉ vào ông khách) and Viet nam (chỉ vào mình) bằng bằng. People die here".
Ông khách tái mặt há hốc mồm:
- "Oh my God!".
Cuối cùng, ông khách đi ngang bệnh viện Từ Dũ:
- "Cô này, chỗ đây là đâu vậy?".
Nàng lại nhíu mày suy nghĩ rồi nói:
- "Men - women, bằng bằng, Baby born here".
Khách xỉu tại chỗ. 




   11. Trêu Đậu Trinh:
   Trong một chuyến sang Nga công tác, lúc chờ tàu từ Mát về thành phố Treliabin, thấy bụng đói nàng (tên tiếng Nga của nàng là Đỗ) rẽ vào căng tin. Cô ta mua đồ ăn mang ra bàn, đặt túi dưới gầm bàn và quay ra lấy thìa, dĩa. Khi trở lại bàn đã thấy một ông sang trọng đang bình thản ngồi ăn bát súp của mình. Nếu ở VN thì nàng đã lôi bộ sưu tập dao kéo ra trình diễn vì ba máu sáu cơn bùng nổ, nhưng ở Nga văn minh lịch sự thế ai lại đi tranh cãi về một bát súp, hơn nữa thời gian không còn nhiều. Đỗ đành im lặng kéo đĩa thịt băm viên cùng khoai tây về phía mình và ăn trong sự tức giận. Ăn xong đĩa xúp của Đỗ, gã đàn ông với lấy cốc  nước chè nhưng cô đã nhanh tay tóm trước. Gã ta bèn lấy khăn lau mồm rồi hầm hầm bỏ đi. Đến giờ tàu chạy, Đỗ cúi xuống lấy cái túi xách dưới gầm bàn thì chẳng thấy đâu. Mất trộm chăng? Ồ không, cái túi vẫn nằm nguyên dưới gầm bàn bên cạnh. Khoát túi lên vai, liếc qua phía trên mặt bàn, Đỗ thấy ai đó đã bỏ lại đĩa xúp, đĩa thịt băm viên với khoai tây và cốc nước chè chưa hề đụng đến. Đỗ vừa chạy ra tàu vừa lẩm bẩm: "Lạy Phật, họ còn vội hơn cả mình!".


12. Trêu abg Nguyễn Hòa:
Bác Cả SG chơi rất thân với ông xóm. Họ thường rượu sớm trà trưa với nhau nhưng khổ nổi hàng xóm của bác lại nức tiếng sợ vợ, còn bác Cả thì oai phong lẫm lẫm.
Một hôm vợ ông hàng xóm bận đi shoping với mấy bà bạn, tận dụng cơ hội lão mò sang nhâm nhi với bác Cả. Trời mưa, vợ lão phơi chiếc váy ngoài sân, lão định chạy về cất nhưng bác Cả không cho về vì thiếu bạn nhậu, mưa to, chiếc váy ướt sũng. Chị vợ về thấy thế giận lắm, mới chửi cho anh ta một trận, lại còn đánh cho thâm tím mặt mày.
  Bác Cả mở cửa nhìn sang thấy thế trong lòng lấy làm căm tức, mới lẩm bẩm trong miệng:
  - Mẹ kiếp! Chẳng phải tay ông !
  Thật không may, bác Cả gái nghe chồng nói thế mới xồng xộc chạy ra, tay cầm chảo gang tay chống nạnh, hỏi dồn cho một hơi:
   - Hứ ! Hứ! Phải tay ông thì ông làm cái gì? Nào? Nói mau? Ông làm cái gì? Hứ !
   Bác Cả hoảng hốt:
   - Phải tay tôi thì...thì...tôi cất trước khi trời mưa...chứ có gì mà ồn lên thế !



    13. Một bác ở quân khu miền Nam tính tính hào phóng, vui vẽ, hào hoa, phong độ nên có rất nhiều bạn bè trong Nam ngoài Bắc và cuộc op nào anh chị em cũng trân trọng mời bác đến vui và bác rất nhiệt tình dù bận cũng không bỏ trận nào. Cứ sau mấy chầu nhậu quắc cần câu chị em nữ về trước, còn mấy đực rựa rủ nhau đi thêm tăng 3 chơi xả láng sáng về sớm. Có lần đi karaoke ôm về bị vợ phát hiện và nện cho một trận nhừ tử mà bác không hiểu nguyên nhân. Suy nghĩ mất mấy ngày đên bác í mới hiểu ra cái mùi nước hoa rẻ tiền của mấy em tiếp viên ám trên đầu tóc, quần áo đã tố cáo mình. Hôm sau để đối phó với màn kiểm tra ngửi ngửi hít hít của bác gái, sau khi xong việc bác lấy lọ nước mắm bé tí bí mật mang theo lấy bôi lên tóc, lên áo để làm át mùi nước hoa. Kết quả hàng xóm của bác được chứng kiến một trận hành hung dữ tợn nhất chưa từng có, hai ba cái chày lăn bột bị gẫy, mấy cái chảo rán bị móp méo với những tiếng gầm rít: "...Giời ơi sao mà ông điên thế...mọi khi chỉ ôm ấp hôm nay lại để chúng nó ngồi cả lên đầu lên cổ thế này à...".


 

   
 


0 nhận xét :

Đăng nhận xét