THƠ A. PUSKIN
Я вас любил | Tôi yêu em (Người dịch: Thuý Toàn) | ||||||||||||||||
Я вас любил: любовь еще, быть может, В душе моей угасла не совсем; Но пусть она вас больше не тревожит; Я не хочу печалить вас ничем. Я вас любил безмолвно, безнадежно, То робостью, то ревностью томим; Я вас любил так искренно, так нежно, Как дай вам бог любимой быть другим.
| Tôi yêu em: đến nay chừng có thể. Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai; Nhưng không để em bận lòng thêm nữa, Hay hồn em phải gợn bóng u hoài. Tôi yêu em âm thầm không hy vọng, Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm, Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
Cánh đồng tuyết (Người dịch: Thuý Toàn) Tuyết nhấp nhô như sóng Ngời sáng trên đồng quang Trăng lưỡi liềm lai láng Tam mã phóng trên đường Hát nghe những khúc hát Giải nỗi buồn trong đêm Ôi, xiết bao thân thiết Những lời ca ngang tàng! Hát đi, bác xà ích! Ta sẽ chăm chú nghe Trăng liềm soi tịch mịch Buồn tênh gió thoang xa Hát đi: "Trăng, trăng đẹp Sao trăng lại cứ nhoà?" |
Телега жизни | Chiếc xe đời (Người dịch: Thuý Toàn) |
Хоть тяжело подчас в ней бремя, Телега на ходу легка; Ямщик лихой, седое время, Везет, не слезет с облучка. С утра садимся мы в телегу; Мы рады голову сломать И, презирая лень и негу, Кричим: пошел! .... Но в полдень нет уж той отваги; Порастрясло нас; нам страшней И косогоры и овраги; Кричим: полегче, дуралей! Катит по-прежнему телега; Под вечер мы привыкли к ней И, дремля, едем до ночлега — А время гонит лошадей. | Trên xe dù có nặng Vó ngựa vẫn băng băng Thời gian tóc hoa râm! Tay cương ngồi chễm chệ Sáng ra lên xe ngồi Đời xông pha bươn bả Khinh nhác lười, nhàn nhã Hò vang: "Mau đi thôi!" Đến trưa chí nhụt rồi Thấy rãnh hào lòng nản Nhìn núi đồi đâm hoảng: - Đồ ngu, chầm chậm thôi! Chiều đã dần dần quyen Tà tà đến quán trọ Mặc cho bánh xe lăn, - Thời gian xua vó ngựa. |
Мадона | Đức mẹ đồng trinh (Người dịch: Văn Khôi) |
Не множеством картин старинных мастеров Украсить я всегда желал свою обитель, Чтоб суеверно им дивился посетитель, Внимая важному сужденью знатоков. В простом углу моем, средь медленных трудов, Одной картины я желал быть вечно зритель, Одной: чтоб на меня с холста, как с облаков, Пречистая и наш божественный спаситель - Она с величием, он с разумом в очах - Взирали, кроткие, во славе и в лучах, Одни, без ангелов, под пальмою Сиона. Исполнились мои желания. Творец Тебя мне ниспослал, тебя, моя Мадона, Чистейшей прелести чистейший образец. | Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc Những bức tranh của danh họa cổ xưa Để khách thăm phải tôn kính sững sờ Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng Cứu Thế Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật: Tạo hoá ban em giáng tự trên trời Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết Em - Đức Mẹ Đồng Trinh của lòng tôi. |
Ночь | Đêm (Người dịch: Hoàng Thị Vinh) |
Мой голос для тебя и ласковый и томный Тревожит позднее молчанье ночи темной. Близ ложа моего печальная свеча Горит; мои стихи, сливаясь и журча, Текут, ручьи любви, текут, полны тобою. Во тьме твои глаза блистают предо мною, Мне улыбаются, и звуки слышу я: Мой друг, мой нежный друг... люблю... твоя... твоя.. | Gọi em tha thiết dịu dàng Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao Bên giường ngọn nến gầy hao Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm Dòng sông tình, đong đầy em Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà Ánh cười-nốt nhạc ngân nga: Anh yêu có biết em là...của anh1 |
Соловей и роза | Hoạ mi và hoa hồng(Thuý Toàn dịch) |
В безмолвии садов, весной, во мгле ночей, Поет над розою восточный соловей. Но роза милая не чувствует, не внемлет, И под влюбленный гимн колеблется и дремлет. Не так ли ты поешь для хладной красоты? Опомнись, о поэт, к чему стремишься ты? Она не слушает, не чувствует поэта; Глядишь, она цветет; взываешь - нет ответа. | Giữa vườn xuân bóng đêm tĩnh mịch, Con họa mi thánh thót bên nhành hồng Nhưng đoá hồng kia chẳng chút động lòng Mà lặng lẽ đung đưa rồi thiếp giấc, Bản tình ca vẫn du dương réo rắt. Vì sắc đẹp lạnh lùng ngươi hát làm chi? Hỡi, thi nhân, hãy mau tỉnh dậy đi! Uổng công thôi, ngươi nhìn thấy đấy Nó mơm mởn sắc hương lộng lẫy Nhưng chẳng chút gì xúc động cảm rung; Nó làm ngơ chẳng đáp lại tiếng lòng. |
Нет, нет, не должен я, | Không, không, tôi không nên... (Người dịch: Vũ Thế Khôi) |
Нет, нет, не должен я, не смею, не могу Волнениям любви безумно предаваться; Спокойствие мое я строго берегу И сердцу не даю пылать и забываться; Нет, полно мне любить; но почему ж порой Не погружуся я в минутное мечтанье, Когда нечаянно пройдет передо мной Младое, чистое, небесное созданье, Пройдет и скроется?.. Ужель не можно мне, Любуясь девою в печальном сладострастье, Глазами следовать за ней и в тишине Благословлять ее на радость и на счастье, И сердцем ей желать все блага жизни сей, Веселый мир души, беспечные досуги, Всё — даже счастие того, кто избран ей, Кто милой деве даст название супруги. | Không, không, tôi không nên, không dám, không thể Lại si mê tình ái đắm say Sự bình yên tôi nghiêm giữ từ nay Quyết không cho trái tim này bốc lửa Thôi đã đủ, tôi không yêu nữa...Nhưng cớ sao Tôi không thể trong giây lát ước ao Khi tha thướt tình cờ qua trước mặt Một bóng hồng xinh tươi, trinh bạch Thoáng qua rồi biến mất?...Sao không thể thẫn thờ Ngắm nhìn trinh nữ, lòng khao khát vẩn vơ Mắt dõi theo và cầu mong lặng lẽ Hạnh phúc, niềm vui cho giai nhân tươi trẻ Thầm chúc nàng mọi lạc thú trên đời Tâm hồn vui tươi, nhàn hạ thảnh thơi Cầu hạnh phúc cho cả người nàng sẽ chọn Người may mắn được gọi nàng: "vợ tôi" |
1832